Khoảng năm 1877, John H. Kellogg bắt đầu nghiên cứu để tìm ra loại thức ăn sáng nhẹ nhàng hơn, dễ nhai hơn. Ông đã làm ra một loại bột được trộn bởi lúa mì, yến mạch và ngô sau đó nướng nó ở nhiệt độ cao trong thời gian dài nhằm phá vỡ những phân tử tinh bột trong hạt. Sau khi nó nguội đi, Kellogg đóng chúng thành từng bánh. Ngũ cốc của Kellogg được đưa ra bán ngoài thị trường với tên “Granula” nhưng nó trùng với tên của một loại ngũ cốc lúa mì của James Caleb Jackson. Năm 1881, vì vấn đề pháp lý với Jackson nên Kellogg đã đổi tên ngũ cốc của mình thành “Granola”.
Ban đầu nó được sử dụng bởi những bệnh nhân tại Sanitarium, nhưng sau này nó dần phát triển vì những bệnh nhân cũ vẫn tiếp tục sử dụng ngũ cốc của Kellogg dù đã hết bệnh. Vào năm 1890, John đã thành lập công ty thực phẩm Sanitas để phát triển và kinh doanh ngũ cốc.
Trong năm 1894, Kellogg và WK Kellogg, anh trai của ông phát minh ra ngũ cốc xay vỡ mảnh đầu tiên. Họ nấu mì nghiền thành bột, sau đó san phẳng nó giữa các con lăn kim loại và nghiền vụn chúng với một con dao. Những mảnh ngũ cốc vụn đó được đem nấu chín một lần nữa và có thể sử dụng trong vài giờ. Sau đó, sản phẩm này được bán theo đơn đặt hàng qua thư.
Kellogg đã thành lập doanh nghiệp để bán các loại thực phẩm sức khỏe. Thành công của họ đã khiến hàng chục doanh nghiệp bắt chước để mở nhà máy ở Battle Creek giữa 1900 và 1905, tuy nhiên, các doanh nghiệp này nhanh chóng thất bại, trong khi Kellogg vẫn còn tồn tại và họ được biết đến như các nhà sản xuất ngũ cốc ăn sáng.
Theo Liên Minh Kỷ Lục Thế Giới (Worldkings.org)