Điều này được kỳ vọng sẽ mở đường cho nhiều loại hình vận tải không phát thải, nhờ vào các khối pin nhiên liệu gắn trên xe và thậm chí cả máy bay. Tuy nhiên, đối với những nước nghèo tài nguyên như Nhật, kế hoạch này chắc chắn sẽ phải phụ thuộc nhiều vào nguồn nhiên liệu nhập khẩu, chẳng hạn từ Úc – nơi đang đảm nhận công việc không mấy “sạch sẽ” là sản xuất hydro lỏng từ nguồn nhiên liệu hóa thạch (than nâu và khí tự nhiên).
Tại Nhật, một số tên tuổi công nghiệp lớn nhất như Kawasaki Heavy Industries, Iwatani, Shell và J-Power đã và đang cùng hợp tác trong một dự án thí điểm. Vào năm 2019, Kawasaki đã cho hạ thủy một con tàu hoàn toàn mới, được thiết kế để vận chuyển hydro lỏng từ bờ biển phía Nam Úc đến cảng dỡ hàng đang được xây dựng tại Kobe. Đó chính là tàu chuyên chở hydro lỏng đầu tiên trên thế giới, chạy bằng động cơ diesel.
Lễ hạ thủy Suiso Frontier, tàu vận chuyển hydro lỏng đầu tiên trên thế giới. Ảnh: Kawasaki.
Tàu Suiso Frontier được ví như một con quái vật dài 116 m (381 ft), trang bị bể chứa hydro lỏng với hai lớp cách nhiệt bằng chân không, có thể tích lên đến 1.250 m3 (330.215 gal). Hydro sẽ được nén chỉ còn 1/800 thể tích thông thường và làm lạnh đến -253°C (-423,4 ° F) để ngăn không bị thẩm thấu qua thành bể do các phân tử hydro vốn có kích thước vô cùng nhỏ (về mặt lý thuyết là có thể thẩm thấu qua khoảng trống trong cấu trúc nguyên tử của vật liệu kim loại ở điều kiện nhiệt độ cao).
Hydro lỏng trong chương trình này sẽ được sản xuất tại Latrobe Valley, bang Victoria (Úc) nhờ quy trình khí hóa than nâu. Cứ 160 tấn than nguyên liệu sẽ tạo ra được khoảng 3 tấn hydro. Sau đó, thành phẩm sẽ được vận chuyển 150 km (93 dặm) đến cảng Hastings, nơi Suiso Frontier đợi sẵn để tiếp nhận và chở về Kobe.
Con tàu có thể chở tới 1.250 m3 hydro lỏng. Ảnh: Kawasaki.